Thực tế, "chuyển đổi số" đôi khi bị đơn giản hóa là số hóa hồ sơ, ứng dụng phần mềm hay đưa bài giảng lên mạng. Nhưng bản chất sâu xa của nó không nằm ở máy tính, mà ở sự thay đổi toàn diện về tư duy và cách con người kết nối.
Công nghệ có thể mở ra không gian học tập vô hạn, nhưng chính tình yêu nghề và lòng nhân ái của người thầy mới thắp sáng không gian ấy. Một tiết học trực tuyến chỉ ý nghĩa khi học sinh cảm nhận được sự quan tâm, khích lệ. Công nghệ cần được dùng để đến gần hơn với học trò, chứ không phải tạo ra khoảng cách.

Học sinh ứng dụng công nghệ trong giờ học. Chuyển đổi số thành công là khi công nghệ trở thành công cụ hỗ trợ con người, được dẫn dắt bởi "trái tim" của nhà giáo.
Khi "trái tim" dẫn đường, người thầy không ngại học hỏi, thay đổi vì học sinh. Đó cũng là khi nhà trường biết dùng dữ liệu để lắng nghe, nhận ra những học sinh cần được nâng đỡ. Những biểu hiện nhỏ này chính là cốt lõi của một nền giáo dục nhân văn trong kỷ nguyên số.
Giáo viên là nhân tố trung tâm của quá trình này. Họ không chỉ áp dụng công nghệ mà còn là nhà thiết kế, sáng tạo và điều phối hoạt động dạy học trên môi trường số, dùng công nghệ làm "chất dẫn" khơi dậy niềm vui học tập.
Nếu công nghệ mang đến sức mạnh thay đổi, thì trái tim mang đến sự cảm thông. Nếu dữ liệu đem lại tri thức, thì trái tim đem lại niềm tin và hạnh phúc. Chuyển đổi số trong giáo dục không chỉ là ứng dụng công nghệ, mà là kiến tạo một văn hóa số cởi mở, sẻ chia và giàu lòng nhân ái.
UNESCO từng khẳng định: “Giáo dục là để con người được sống hạnh phúc, có năng lực và trách nhiệm với cộng đồng”. Nếu hiểu đúng tinh thần ấy, ta sẽ thấy rằng, chuyển đổi số không phải là cuộc chạy đua công nghệ, mà là hành trình kiến tạo giá trị nhân văn, với mục tiêu cuối cùng là vì con người.
(Theo báo Quân đội Nhân dân)